Phim Minari kể về những giấc mơ từ đơn giản đến đầy xa hoa của những người nhập cư. Không một ai đánh thuế vào giấc mơ của bạn. Cũng không ai điều khiển được ước mơ của bạn. Sống là có quyền mơ ước. Yêu là có quyền thể hiện. Đó là bộ phim đầy cảm hứng sống của đạo diễn Hàn Quốc – ông Lee Isaac Chung.
Minari – Bộ phim đầy tính truyền cảm hứng nhất định phải xem một lần
Nội dung phim được biên tập từ một cuốn hồi ký. Trong đó, một chàng trai sống ở một trang trại ít người ngay từ nhỏ. Trang trại nằm ở khu Arkansas (Mỹ). Cậu bé tên là David và sống cùng mội gia đình người Hàn Quốc nhập cư. Đó là một cuộc sống thiếu trước hụt sau, ăn không đủ no, mặc thiếu ấm áp. Thế nhưng vẫn để lại trong hồi ức cậu bé những hình ảnh đẹp. Đó gọi tắt là hai từ “tuổi thơ”.
Trong phim, toàn cảnh quay là những phong cảnh mộc mạc, đơn giản đến đau lòng. Cuộc sống của những người nhập cư như tạm bợ từng ngày. Nhưng chưa bao giờ thiếu đi tiếng cười trẻ thơ. Và cũng không ai ngờ được giấc mơ lúc nào sẽ thành hiện thực. Cũng chả ngờ rằng giấc mơ và sự thật khác nhau đến nhường nào.
Điện ảnh đã đã dạy chúng ta rằng không có giấc mơ nào là hoàn mỹ. Dễ dàng thì càng không. Chỉ khi ở trong chăn mới biết chăn có rận, ngay cả với giấc mơ Mỹ vốn được biết bao nhiêu thế hệ tôn thờ cũng chẳng đẹp đẽ như người ta vẫn thường ngợi ca.
Chuyện trong phim
Câu chuyện này một lần nữa được đem ra mổ xẻ trong Minari với một gia đình Hàn Quốc kiểu mẫu. Người cha Jacob vì mong muốn một tương lai tốt đẹp hơn nên đã chuyển cả nhà đến sống tại vùng nông thôn hẻo lánh thuộc bang Arkansas và mở một trong trại. Thế nhưng người vợ Monica lại rất phiền lòng về điều này. Cô cho rằng cuộc sống tạm bợ, buồn tẻ ở đây sẽ không tốt cho sự phát triển của hai đứa con. Mọi chuyện càng trở nên rối ren hơn khi người bà dọn đến ở cùng đã vô tình gây ra những mâu thuẫn không đáng có giữa các thành viên trong gia đình.
Không phải giấc mơ nào cũng hoàn hảo
Đối với các nhân vật của phim Minari, hiện thực trong mắt họ thật quá đỗi phũ phàng ngay từ lúc bắt đầu câu chuyện. Cuộc sống vốn rất yên ổn bỗng chốc bị xáo trộn khi họ phải rồng rắn kéo nhau đến một nơi xa lắc xa lơ với một tương lai không lấy gì đảm bảo ở phía trước. Thậm chí nơi “trú ngụ” của họ còn chẳng phải một căn nhà tử tế nữa mà chỉ là một chiếc xe lưu động mong manh, có thể bị thiên tai cuốn đi bất cứ lúc nào.
Kể từ xuất phát điểm đó, chuyến hành trình an cư lạc nghiệp tại nơi đất khách quê người trong Minari liên tục đưa gia đình nhỏ vượt qua hết khó khăn này đến trắc trở khác. Chúng tích tụ lại và nuôi dưỡng những xung đột được gieo mầm ngay từ đầu phim ngày càng lớn dần lên, đến mức khán giả sẽ cảm thấy thương cảm thay cho họ.
Cứ như thế Minari không còn gói gọn trong việc phản ánh câu chuyện của những người nhập cư mà nó đã bao hàm cuộc sống của toàn bộ những người lao động, với những vấn đề và mâu thuẫn rất chung mà ai cũng sẽ phải đối mặt khi rơi vào hoàn cảnh tương tự.
Minari cũng xây dựng cho mình hệ thống nhân vật mang tính chuẩn mực, tạo thành một gia đình điển hình ở xã hội phương Đông. Chính điều này cũng đã lý giải cho suy nghĩ và hành động của mỗi người ở trong phim.
Jacob – nam chính trong Minari
Jacob được mô tả là người đàn ông sẵn sàng gánh vác mọi công việc khó khăn trong nhà. Đó là do anh chịu ảnh hưởng bởi suy nghĩ lạc hậu. Rằng đàn ông phải có ích mới và thành công mới xứng đáng làm trụ cột gia đình. Điều này lại đi ngược với quan điểm của Monica. Khi cô chỉ mong có được sự ổn định, an toàn ở chốn thành phố quen thuộc. Hai luồng suy nghĩ này xung khắc với nhau suốt từ đầu đến cuối phim. Dù cho lúc nó tạm lắng lại. Nhưng vẫn luôn âm ỉ cháy chỉ chờ thời điểm thích hợp để bùng lên lần nữa.
Đạo diễn kiêm biên kịch Lee Isaac Chung làm ra Minari dựa trên những trải nghiệm của chính ông từ thưở thơ ấu. Vậy nên chẳng ngoa khi nói rằng bộ phim là một đoạn băng hồi tưởng tuyệt đẹp đưa khán giả quay ngược thời gian để khám phá một góc riêng đẹp đẽ của người trong cuộc.
Trích dẫn từ saostar.vn
Hồng Minh